
Ông Lê Xuân Chinh bên xe tăng 390 ở hội trường Thống Nhất tháng 4-2025 - Ảnh: V.TUẤN
Vẫn nụ cười ấy nhưng không phải niềm vui "còn sống" như ông chia sẻ ngày nào mà nay là niềm vui giữa đất nước đổi mới, thanh bình và phát triển.
Ông Lê Xuân Chinh, cựu chiến binh trong bức ảnh Nụ cười chiến thắng bên
Ông Lê Xuân Chinh trong bức ảnh Nụ cười chiến thắng bên Thành cổ Quảng Trị - Ảnh: ĐOÀN CÔNG TÍNH
Nụ cười tươi rói vì… "gia đình sẽ biết mình còn sống"
Ông kể ngày ở chiến trường Quảng Trị, ông là lính thông tin. Hôm ấy có phóng viên chiến trường đến, gặp những người chiến sĩ đang nghỉ ngơi. Ông Chinh được đề nghị chụp ảnh, ông ôm khẩu B40 cười tươi vì "chắc gia đình sẽ biết mình còn sống".
Ông cũng không ngờ bức ảnh đó, nụ cười đó của ông đã trở thành biểu tượng cho niềm vui chiến thắng của những người lính chốt giữ thành cổ ngày ấy.
Ông Chinh (trái) cùng đồng đội thăm chiến trường Củ Chi
Người cựu binh kiên cường ở Quảng Trị năm ấy hôm nay nhẹ nhàng nhìn ngắm những hàng sao đen cao vút bên đường ở TP.HCM. Với ông, chiến tranh đã qua hơn nửa đời người. Kể từ ngày ông phải rời chiến trường trên chiếc cáng thương ấy đến giờ đã 53 năm, còn đất nước vừa tròn nửa thế kỷ thống nhất.
Ông Chinh vui vì thế hệ trẻ sau này đang làm cho đất nước mạnh mẽ từng ngày. Năm nào ông cũng được mời đi tham quan ở nhiều nơi, kể lại những kỷ niệm thời gian khó của chiến tranh.
Ông xúc động trải lòng niềm vui lớn nhất là gặp lại đồng đội và trong lòng thấy tự hào vì lớp trẻ bây giờ vẫn nhớ đến thế hệ hào hùng của cha ông.
