
Tòa nhà ở Bangkok đổ sụp sau trận động đất - Ảnh: AFP
Trên bản đồ, rãnh đứt gãy, tâm chấn không gần nhưng lại là những cái tên quen thuộc 144 người chết sau động đất ở Myanmar, dự báo hàng chục ngàn người thiệt mạng
Mọi người bảo nhau: "Việt Nam thật may mắn" được nhiều ưu ái của thiên nhiên khi mà nhiều năm mới có một lần cảm nhận dư chấn động đất và cùng cầu nguyện cho những người nước bạn kém may mắn hơn.
Phải, trước thiên nhiên, con người thật bé nhỏ và những thiên tai như động đất dưới những tầng sâu địa chất lại vẫn chưa thể dự báo trước dù khoa học và công nghệ đã bay rất xa vào vũ trụ.
Dù giấc mơ chinh phục thiên nhiên vẫn đang dần lớn, dần trở thành hiện thực mỗi ngày thì thiên nhiên vẫn thi thoảng lên tiếng nhắc nhở con người về những giới hạn của mình.
Chỉ một phút rùng mình như chiều qua thôi đã khiến Myanmar phải lên tiếng kêu gọi viện trợ quốc tế và bao nhiêu người đang sống - làm việc trên các khu nhà cao tầng tận Hà Nội, TP.HCM cách tâm chấn hàng ngàn kilômet phải một phen hoảng hốt.
Hoàn hồn rồi, nhiều người vào mạng cập nhật thông tin, tìm hiểu thêm những kiến thức khoa học về động đất, cập nhật thêm thông tin về kiến trúc, độ chịu đựng rung lắc của những tòa nhà cao tầng của mình - quanh mình, tìm hiểu nền địa chất của thành phố, của thềm lục địa, tìm xem hướng dẫn ứng xử với động đất...
Thật nhiều điều cần biết sau một cơn địa chấn và sau những kiến thức đó nữa, người ta lại biết thêm những ngộ nhận của chính mình.
Thì ra, chẳng phải đất đá thì không biết nói năng, không biết vận động mà một khi đất đá lên tiếng, con người chỉ còn cách im lặng mà thầm cầu nguyện trong lòng.
Thì ra, đất nước Việt Nam mà trước đây, đôi khi chúng ta đã tự an ủi còn nghèo, cực nhưng lại là nơi được ưu đãi, được chở che khỏi những thảm họa không bề chống đỡ dù có nằm bên rìa vành đai núi lửa Thái Bình Dương.
Thì ra, hàng ngàn kilômet không phải xa mà là rất gần để chúng ta biết biên giới chỉ là những lằn ranh trên bản đồ do con người đặt ra, còn với thiên nhiên thì chỉ là một, với nỗi đau cũng chỉ là một.
Thì ra, những còn - mất trong đời thật sự có thể là chớp mắt và cuộc sống với bao nhiêu sắc màu, cảm xúc mỗi ngày thật sự là món quà kỳ diệu được ban cho.
Địa chấn không phải lần đầu, thảm họa đã từng xảy ra với những thiệt hại lớn hơn gấp nhiều lần, con người cũng đã từng tự vấn nhiều lần, nhiều phương cách.
Và động đất vẫn là một bí ẩn chưa thể dự báo trước để có đủ thời gian chuẩn bị ứng phó.
Cơn địa chấn đi qua, để lại những đổ vỡ mà con người sẽ xây dựng lại, để lại những câu chuyện mà con người sẽ kể lại, để lại những ngày mà con người sẽ biết sống sao cho tốt đẹp hơn.
